Bên Lề Hội Ngộ Sao Biển 2008 - SB 72 (Phần 3)
Sáng 1-8, biết là ngày tham quan nên dậy thật sớm. SB 72 cũng lại có mặt
đầu tiên tại ĐCV nên lên xe đầu tiên. Đi trước cũng có cái dở, bác tài bữa nay không linh hoạt như bác tài hôm qua, cứ tưởng đi Bãi Dài nên đạp lút ga. Ngang qua Wonderpark chẳng thấy có gì wonder nên SB 72 không nhắc, chừng thấy bác tài không quanh lại thì đã "lố" khoảng 2 km. Vì là đường 1 chiều nên quay lại hơi vất vả, khi đến được Khu Du Lịch Sông Lô thì đã thầy 3 chiếc đỗ khách xuống rồi…
Bữa nay là thứ Sáu lại chẳng phải Lễ Tết gì nên Sông Lô vắng khách, chỉ c
ó dân SB vô "quậy" nên cứ tự nhiên như… ở nhà! Nhận thấy có một group đội mũ bảo hiểm, Cáo Già chĩa camera vào vì tưởng du khách, hóa ra đó là lớp 71, cả lớp đều đi xe máy! Anh em 71 cứ để nguyên "nô
̀i cơm điện" đi vô khu du lịch khỏi sợ lạc. Loanh quanh cho bọn trẻ giải trí một chút chỗ mấy con khỉ và đà điểu xong, "mõ" Thắng loa cho mọi người tập trung lên xe để xuống bãi biển cách đó khoảng 2 cây số. SB 72 lại cũng mau mắn lên chiếc đầu tiên. Đi ngang một chỗ thấy có đề Câu Lạc Bộ Sao Biển, tưởng của mình hóa ra
chúng nó ăn cắp thương hiệu! Ngang một chỗ khác thấy đề Bãi Tình Nhân, cô bạn của em vợ Quý con kêu: Bãi Tình Nhân nè anh Dung! Giuđa đỏ mặt như cậu trai mới lớn, cả lũ cười hô hố… Xe trút khách xuống một bãi tắm hoang sơ hơn nhưng cũng đã kịp đặt tên: Bãi tắm Nhũ Tiên! Báo hại các Rev. không dám tắm, chỉ đứng trên nhìn xuống mà đoán xem
"nó" ở chỗ nào? Bãi tắm phẳng lặng, nước trong và không có đá như ở Bãi Dương. Nếu Nhũ Tiên mà như thế này thì Tiên chả có gì hấp dẫn! Vẫn "máu" như ngày nào, SB 72 vội vàng thuê ngay hai lều, một cho tụi "quỷ xứ" văng bất cứ thứ gì chúng nghĩ ra, một cho các bà Monica âm thầm… cầu nguyện! SBC thì tự do qua lại nơi nào chúng thấy hạp. 5 phút sau, Cáo Già đã "tổ chức" được một trái banh volley và kéo mấy "hũ gạo" ra bãi biển! Thắng
bạch phiến đã có sẵn bộ loa di động nên leo lên ghế trọng tài. Trận đấu chắc chắn không hay nhưng vẫn hào hứng, SBC cũng tham gia nhiệt tình, cha con cùng lăn lộn trên bãi biển, đụng nhau thì nhiều mà đụng banh thì chẳng bao nhiêu, "hũ gạo" và "thùng nước lèo" ngã chồng lên nhau lăn cù trông thật ngoạn mục…
11 giờ, có hiệu lệnh rút quân, đi tắm nước ngọt rồi về tập trung tại lều. SB 72 ham chơi quá nên chậm chân, lũ SBC được cử đi lãnh thức ăn chỉ "kiếm" được một ít, nhưng bia thì không thiếu! Không sao, ladies and babies are first. Beer's for men! It's OK. Cha Đắc thấu hiểu "hoàn cảnh" của SB 72 nên collect được 5 ổ bánh mì đem đến. Chẳng những chúng không biết ơn chủ chăn mà còn hỏi ngược lại: "Năm cái bánh đây còn hai con cá đâu? Lần sau Chúa đừng cho qua cha Đắc mà bốc hơi mất hai con cá, lỗ tụi con!" Ngổ
ngáo vậy nhưng vẫn không quên: "Hoan hô cha Đặc một cái, hoan hô cha Đặc…" Hỏi sao đổi tên thành cha Đặc, chúng đổ thừa: "Tại nhạc sĩ sáng tác bài đó thả nốt trầm nên thành cha Đặc chớ đâu phải tại SB72 tụi con, đi mà hỏi nhạc sĩ!" Cha Đặc ngao ngán lắc đầu, nghĩ xưa mình là đàn anh tụi nó mà không "quậy" lại tụi nó được. Rồi đến Cha Cần và anh chị Tống Viết Minh 57 cũng đến thăm lều SB 72. Anh Minh hơi bỡ ngỡ: "Đây là lớp nào?" Thưa rằng: "Cùng lớp với cha Cần, có điều hồi đó trong lớp Cha Cần ngồi quay mặt xuống, còn tụi này ngồi quay mặt lên" Bấy giờ, anh Minh mới "ngộ" ra: "À à à… Thế hả?" Nhân dịp này cha Cần mới biết được một bí mật thuộc loại "quốc phòng": Đó là thủ phạm đã viết số 35 lên lưng áo dòng của cha (n
gày xưa là thầy Cần). Hóa ra, Cáo Già đã viết con số 35 ngược bằng phấn lên bức vách cuối lớp, chỗ thầy Cần hay đứng tựa lưng để quan sát học trò làm bài kiểm tra (màu phấn gần trùng với màu vách nên thầy không nhận ra). Chừng bước ra thì số 35 đã in rõ mồn một trên lưng áo nhưng sau đó thầy không hiểu nổi đứa nào cả gan đặt phấn lên lưng mình mà viết như thế! Nỗi ngao ngán của cha lúc này còn lớn hơn của cha Đắc hồi nãy, nhưng chắc chắn là cha nào đến lều SB 72 cũng đều cười hả hê. Lúc này, Dũng petit lại gọi về và nói chuyện với từng anh em. Không biết cu cậu có cảm nhận được bầu khí SB 72 qua back sound không? Rồi SB cha lại "tường thuật" quá trình đi tu cho SB vợ và SB con bằng liên khúc: "Từ ngày tôi đi tu, với chiếc áo xanh quần đen… Từ ngày tôi đi tu với chiếc va ly thật to…" Đến lúc mơ mộng: "Từ ngày anh mới đi tu làm chú nhà trường… từ ngày em mới đi tu làm thiếm Trinh Vương…" Và kết quả là bị đuổi: "Không, không, không… tôi không còn tôi không còn đi tu nữa…" Thế là, các MBT yên tâm mà xáp dzô! Phari Dương "vui xuân không quên nhiệm vụ" nên khởi xướng vụ ủng hộ ĐCV vì có thể ngân sách bị thâm! Cáo Già thông báo cho anh em cái mail của cha Cần trước Hội Ngộ có viết: do trượt giá nên có thể chi phí trên mỗi đầu
người lên đến 300.000 VND, nhưng đã thông báo 200.000 nên cứ nhận 200.000, phần còn thiếu sẽ xin tài trợ thêm. SB 72 vốn không quen thiếu nợ nên quyết định sẽ góp thêm 100.000đ/ người, tức là 6 triệu cho 60 người. Phari đã chuẩn bị sẵn bì thư, nên lúc cha Cần vừa đề xướng vụ ngửa cái mũ đi quyên góp thêm là SB 72 đã ready. Một lần nữa, xin cám ơn anh em ngoại địa đã giúp cho anh em nội địa có được màn bức phá ngoạn mục này!
Rồi cũng đến lúc trở về, cả lớp lục tục kéo lên bãi đỗ xe đón khách. Lúc này mới nhận ra anh Hai Minh 66 đã tháp tùng lớp 72 từ lúc nào, đúng như "truyền thống" hàng năm: khi tan sòng là có mặt anh Hai Minh đồng hành cùng SB 72. Kỳ này Hội Ngộ đặc biệt nên anh Hai Minh cũng có chương trình đặc biệt: "Tối nay, lên Hà Dừa Quán nghen tụi bây. Chỉ có 8 mạng lớp 66 tụi tao với lớp 72 tụi bây thôi đó!" Chương trình bế mạc tổ chức đơn giản dưới một rạp dù lớn trên bãi cỏ Sông Lô, lúc này mới thấy rõ nét chất mộc mạc và thân tình của Sao Biển: không sân khấu, không đèn màu, không âm thanh nổi, không hoa mỹ ngôn từ, không còn khoảng cách mà chỉ có một vòng tròn thắt chặt tình anh em. ĐÔ Lê Xuân Hoa cũng mộc mạc, bình dị với cái mũ phớt muôn thuở! Một vài đôi mắt đượm khói sương đàng sau cặp kính lão như minh họa thêm cho bài hát: "Gặp nhau đây rồi chia tay, ngày
vàng như đã vụt qua trong phút giây…" Anh chị cả Tống Viết Minh cố gắng đi ôm từng người, được càng nhiều càng tốt. Chạnh thương anh chị cả của mình còn ít thời gian hơn nên xúc động nhiều hơn, "tham lam" nhiều hơn cũng phải thôi! Đến giờ lên xe, vì thiếu xe nên SB 72 tình nguyện ở lại chờ xe retour đặng về chung. Ngoảnh lại, thấy anh Hai Minh cũng ở lại với SB 72 cho… dzui! Lại tiếp diễn màn văn nghệ tạp lục, có phần phỏng vấn Giuda chuyện giữ mình đồng trinh và bí quyết giữ được mái tóc ondulé, có phần mô phỏng nụ cười bò đực của Sơn bìm bịp khi cầm đèn chầu, có tiết mục "cạo trọc rẽ 2 mái"… Mấy cậu bảo vệ và mấy cô soát vé của bà Tư Hường được dịp cười ké một trận thỏa thuê! Về đến khách sạn là 4 giờ chiều, tranh thủ tắm rửa đặng còn lên Hà Dừa Quán quậy anh Hai Minh. Cáo Già phải qua Xóm Bóng thăm ông bà nội lũ trẻ nên không lên Hà Dừa Quán được, nên không report đoạn này. 9 giờ tối, tập trung về lại khách sạn. Thắng bạch phiến chỉ lãnh về có 25 bộ sách "Nửa thế kỷ Sao Biển qua ảnh" nên đề nghị
anh em trích ra 15 bộ để gửi cho anh em ngoại địa. Chỉ ưu tiên 10 bộ cho một số anh em ở xa, anh em ở gần chịu khó chờ… in thêm! Phút lom khom ký tên gửi tặng coi bộ khá cảm động và tiêu tốn nhiều calories nên sau đó cả bọn kéo nhau đi ăn phở khuya thay vì uống cà-phê. Qua một buổi chiều và một buổi sáng, đó là ngày thứ ba.
Sáng 2-8, mấy quán phở và quán cà-phê bên kia đường nhìn đám SB 72 lên xe mà lòng thầm… tiếc nuối! Đã reserved bar UFO trên đường Võ Trứ để call conference, lên đó ăn sáng uống cà-phê luôn. Mấy MBT hỏi lên đây chi dzậy? Đáp: Xây… "cầu truyền hình"! Đám SBC cầm menu lật tới lật lui hỏi bố: "Gọi món gì đây, bố?" Bố chúng nó bận bịu với mấy cái laptop chưa connect được nên đáp xẵng: "Cứ gọi món nào mắc nhứt đi!" Connect được rồi, bên kia có Hưng, Dũng petit, Giang, Kỉnh hiện hình, Đông mỡ thì chỉ có tiếng mà không thấy hình. Không biết anh
em bên đó có thấy đủ mặt anh em bên này không nhưng Đông mỡ excited quá xá cỡ: "Bảo coi chỗ nào vui dẫn anh em đi chơi đi, mình ủng hộ một vé máy bay. Nói Cường tạm ứng trước, về đây mình trả!" Khoa nháy cẩn thận hỏi lại: "Vé một chiều hay khứ hồi?" Lỡ rồi, Đông mỡ chơi luôn: "Khứ hồi!" Mấy MBT và SBC cũng phấn khởi lây. Tuy nhiên, anh em không thể ở lại thêm, để dành cuối năm vậy. 11 giờ, đến lúc Huy Philatô và Cảnh ken phải chia tay vì có gia đình anh Chinh 69 đi cùng xe đang chờ. Cáo Già cũng phải về theo vì hứa sẽ dẫn Cảnh và Huy vô nhà Giang. Thế là, bye bye Hội Ngộ Sao Biển…
Về đến nhà, cảm thấy như vừa mất mát thứ gì mà chẳng biết cụ thể đó là thứ gì!
Đã có lúc ta giật mình thảng thốt
Ba mươi năm lẻ nhập nhòa trôi
Ta đâu cần say mà người vẫn rót
Lỡ mai ta tỉnh... - Bạn bè ơi!