(Trần Thế Huy viết)
Kính các Anh Em cùng các Bạn.
Một Người Anh và một Người Em ở trong TCV Sao Biển; Nhóc nghĩ dù là Lớp nào đi nữa thì cũng là Anh Em một nhà; bởi thế cho nên..sau 34 năm lớp chúng Em vừa tìm gặp lại được một người bạn. Thật không còn niềm vui nào hơn thế nữa...gởi đến các Anh Em cùng chia sẽ...có thể vì vui quá; vì say quá...ngôn từ có thiếu sót, xin được cảm thông, cám ơn.
...Chuyến xe buýt số 10 sáng chủ Nhật hôm nay chật cứng, tưởng rằng đi sớm sẽ có chổ an tọa; thế mà khi lên xe, ngay cả đứng thôi cũng đã khổ lắm rồi!!! gần đến Long Khánh thì Trời bắt đầu đổ mưa, mưa đâu mà dai vậy...rỉ rả lê thê hoài không dứt; móc điện thoại ra, Nhóc gọi cho Bạn: alô đây có phải là nhà Anh té không? đầu dây bên kia vọng lại: không phải không phải_ Nhóc cười vang: ha ha không té thì Bổ vậy, đàng nào cũng lổ mũi ăn trầu mà.
Vì mới đi lần đầu nên Nhóc không biết đường?_ Bác tài ơi cho Tui xuống ngã ba nghen_ ngã ba gì Chú? Nhóc giã vờ trêu:_ dạ ngã ba bảo râu; Bác tài cười hề hề:_ ở đây chỉ có ngã ba Tân Phong, ngã ba Bảo Định, ngã ba Ông Đồn_ Ồ vậy thì cho Tui xuống ngã ba Bảo Định( cứ chổ nào có tên Bảo là chắc cú; vì nghe đâu sau ba mươi mấy năm trốn lệnh truy nã; tên Bổ đã thay tên đổi họ thành Bảo ).
Trời vẫn mưa tầm tã...những giọt mưa ướt đẩm đầu tóc lăn dài trên mặt như muốn hòa cùng những giọt nước mắt của ngày gặp gỡ...
Từ từ rồi Anh Em cũng đến đầy đủ; nhưng đặc biệt lần này có Bác Hữu Hoàng 60( thủ chỉ vùng SG&PC ); Anh Em biết không? khổ lắm Nhóc mới vực được Bác vì Bác cứ nói: Min chẳng biết Người ấy là ai._ không không Bác là Thủ Trưởng thì Bác phải đi để nhận quân chứ...
Rồi đến Bác Học 63( nghe nói lúc này đang là Trưởng miền đất đỏ miền Đông ); Bác Học đến nhà Lê tú Bổ cùng với Bác Hoàng giữa lúc Trời vẫn mưa to; thật là tội nghiệp Bác ấy...đầu tóc thì ướt nhẹp nhưng cũng vẫn không rũ sạch được những vỏ trấu còn dính trên tóc...than ôi! Chị Học ơi, có đì Ảnh thì cũng vừa vừa thôi chứ, em thấy đầu Anh lúc này đã ba thứ tóc rồi: đỏ trắng đen, nếu có nàm sao thì em nghĩ chắc chắn là Chị sẽ ca hoài bài ca Giấc ngủ cô đơn:" Nữa đêm nhớ Anh, buồn nghe..."hì hì. Ngoài ra còn có Chánh 72 thường gọi là Chánh đen ở Căn cứ 6; nghĩ cũng lạ thiệt; hồi xưa ở Sao Biển nó đâu có đen mà sao lại gọi là Chánh đen( còn có tên khác là ông Nghĩa ), bởi thế lúc Bác Hoàng hỏi Nhóc là bây giờ nên gọi nó như thế nào cho dễ nhớ, Nhóc bèn hì hì: Chánh Martinô. Rồi có cả Sinh dòi cũng ở Sài Gòn ra góp mặt_ riêng tên Cảnh ken, vì phải đi ra Long Khánh' nhòm ' mấy Cô Dâu; xong việc lại quay về nhà' dòm ' bà xã một cái nên ra hơi muộn hehe.
Sau khi đã cùng với gia đình bên Ngoại đọc kinh Giỗ cho Nhạc Mẫu của Lê tú Bổ xong; Anh em Sao Biển nhà ta cùng nhau nâng ly chúc mừng con chiên lạc 34 năm nay đã tìm thấy: TƯ ĐỊT( tên cúng cơm ở SB ); chỉ tội nghiệp cho Bác Hoàng 60 và Bác Học 63...vì phe ta không có, nên bị phe 72 ăn hiếp quá trời haha. Để chuộc lỗi Bác Học nhà ta bèn thanh minh thanh nga với Tư Địt: trước kia Anh chua biết Em; Anh có chém đẹp( bán đắt ) khi Em mua trấu, từ này về sau; Anh sẽ xin Cảnh ken một tấm hình của Chú và treo nó ở chổ lấy trấu để cho các Cháu nhà Anh nó xem( hổng biết là xem để chặt đẹp hay là hổng cho thiếu tiền haha ).
Trời cũng đã sắp lãng đãng bóng hoàng hôn; Bác Hoàng cùng với anh em làm giờ kinh riêng cầu nguyện và đốt nén hương cho Người quá cố.
Xong_ trước khi chia tay, vợ chồng TƯ ĐỊT trao cho anh em mỗi người một đùm, mở ra bên trong toàn thấy trứng:_ Đây là trứng của nhà em biếu các Anh, các bạn thử cho biết. Bác Hoàng nhà ta tủm tỉm: Cám ơn nhiều nhen...tối nay về chắc Bà nhà mình vui lắm...trên trứng dưới trứng hahaha. Và trưởng miền Học thì hai mắt ngoài mở to nhưng hai mắt trong thì lim dim: Anh cũng thế, cám ơn nhiều nhé...tối nay về chắc Chị mày cũng vui lắm...trên trứng dưới...trấu( lại xỉn quá đớ lưỡi rồi hì hì ); còn tên Sinh dòi 72: trứng Sài Gòn chắc không ngon bằng trứng TƯ ĐỊT...Em bán thêm cho Anh mấy chục về làm quà cho Bà xã hô hô hô.
Trước khi chia tay sẳn trên bàn có ly và ca nước không độ; Nhóc bèn rót cho mỗi người một ly và bắt đầu hát vang: ba tư năm giờ ta mới nhậu một lần... ... Bao nhiêu đây thì đâu có nhằm nhò gì... ...Tất cả cùng cười vang trong tình Mẹ Sao Biển, bye bye vợ chồng Lê tú Bổ; Nhóc vẫn không quên nhắn gởi: mai mốt có đi họp mặt lớp, nhớ cho Bổ đi nghen chứ đừng có nói: đi gì mà đi hoài vậy không chịu ở nhà ấp cho Em...bán hahaha.
Cám ơn Chúa_ Cảm ơn Mẹ Sao Biển đã cho Anh Em con có ngày hôm nay./.
View Album Hình Hội Ngộ Với Tư Địt (Cảnh Ken chụp)
Play slideshow
View Album Hình Hội Ngộ Với Tư Địt (Cảnh Ken chụp)
Play slideshow