Đêm quạnh vắng bầu trời trăng ngự trị
Ánh dịu dàng giữa vật đổi sao dời
Thân bọt bèo trên sóng gợn chơi vơi
Đâu bờ bến trôi lên đênh lạc bước
...
Có những lúc đời vô tâm tột bậc
Người đối người một thoáng sớm tan sương
Và thấy mình cũng chợt đổi thay lòng
Buồn cho kiếp giữa phù du tạm bợ
...
Con cũng thấy áo quan dâng ngập lệ
Đưa người đi vĩnh viễn xa gian trần
Để xót xa thương tiếc lại người thân
Bao kỷ niệm vùi chôn theo huyệt lạnh
...
Con đã biết...nhưng giả ngơ trốn lánh
Bao trái sai, cũng biện hộ cho mình
Lúc bóng tối phải đối diện bình minh
Chợt bật khóc nhũn mềm sức đã kiệt
....
Đêm trầm lắng nhìn trời mây bát ngát
Sâu ngõ hồn một khoảng trống mênh mông
Xin một lần được thấy Chúa bên con
Để bù đắp tâm tư đầy khuyết tật
***
HC tặng gia đình SB72
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét