Quê
mình trở gió lạnh chưa?
Mẹ
ơi! canh cửi rét lùa tay không?
Cái tằm còn
trốn cả đông
Mẹ ra chi ngõ,
vợi lòng mong con
Mùa thi cử,
phải học dồn
Mà con trăn trở
thuộc mòn dáng me
Cõng sương,
gánh gió mùa về
Nuôi tròn mớ
chữ đang nhòe mắt khan
Đông về phố thị
muộn màng
không sương,
chỉ có khoảng loang bụi mù
Con thèm mùi cỏ
hương nhu
Nồi xông mẹ nấu
cảm nhừ yêu thương
Thèm khăn len
vẫy bên đường
Vương theo
hương tóc, cô hàng xóm ơi!
Đông về phố thị
xa xôi
Ngựa xe chêm
chặt đường đời con đi
Bên căn gác trọ
cũ lì
Giọt cà phê
đắng xuân thì... nhớ đông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét