BÊN LỀ HỘI NGỘ SAO BIỂN 2008 – SB 72
Ngẫm đi ngẫm lại, đám SB72 này đúng là "quái thai" của Tiểu Chủng Viện Sao Biển: Họp lớp hàng năm thì chỉ cần "Alô, sắp tới 8/9 rồi nghe mậy!", thế là 7/9 đã présent tại 84 Nguyễn Thiện Thuật để hôm sau xuống ĐCV dự lễ Bổn Mạng. Thế mà, cái Hội Ngộ "có một không hai" này thì lại nhận được gần 20 chục bản photocopy: "Để coi thử đã!". Cha Cần cứ giục phải đăng ký số lượng cụ thể đặng Ban Tổ Chức còn sắp xếp. Phari Dương nằm trong BTC nên rõ hơn ai hết về cái khó khăn này, bèn complain với "mỏ nội" Cáo Già, "mỏ nội" bèn bỏ nhỏ "mỏ ngoại" Joe. Joe bèn đi một đường bóng xoáy vào… túi anh em ngoại địa! Thế là yên tâm, mỏ nội ra đề thi mới: "Có tài trợ, đăng ký mấy người?" Lần này thì đã có nhiều đáp án khác nhau: "Không có con, dẫn cháu được không?" "Con mắc đi làm hết rồi, dẫn em vợ theo được không?" "Có hạn chế số người tham dự không?" "Có tính cháu ngoại không?"… Đó cũng là lúc Dũng petit ở San Diego set up một cái call conference để cứ 2 tuần anh em nói chuyện một lần. Vẫn cái chất excite của dân "mùa hè đỏ lửa", nhiều thằng tới 33 năm mới liên lạc lại được với anh em mà vẫn cứ… cuồng nhiệt: "Bảo coi thử anh em đi như vậy bỏ mất mấy ngày công thì trang trải cho anh em nghe!", "Tính tiền xe theo từng cự li để anh em ở xa không phải thiệt thòi nghe!", "Mình không về được thì sẽ gửi tiền vé máy bay cho anh em… nhậu!" Có là gỗ đá cũng không khỏi cảm động! Phari Dương thở phào nhẹ nhõm, đăng ký bao luôn một Mini Hotel gần nhà đặng anh em có chỗ mà tập trung "quậy".
Hồi hộp, náo nức, rồi "ngày ấy" cũng đến… Các gia đình ở xa như Sinh, Cảnh, Huy, Túc đến từ chiều 29/7. Phari Dương đảm đang lo cho nhận phòng khách sạn sớm, chỗ ăn ngủ đàng hoàng. Trưa 30/7, SB72 hầu như đã có mặt đầy đủ tại khách sạn Minh Trang (90, Nguyễn Thiện Thuật). Điểm danh thì anh em ngoại địa chỉ có gia đình Cường, anh em nội địa thiếu mất Phạm Xuân Thắng vì giờ chót ông cụ bệnh, Nguyễn Đức Tú mắc lo phỏng vấn, Việt cận bận công việc sẽ xuống sau, anh em nghĩa địa thì thiếu gia đình Trùng vì cô em vợ Trùng mới về nước nên vợ Trùng báo không đi được! Quý con nói chơi mà làm thiệt, dẫn theo vợ, cô em vợ và bạn của cô em vợ. Đang ngồi uống cà phê, Sinh giòi cằn nhằn: "Mày đem ra để bẹo tụi tao hả?" Cáo Già cà khịa: "BTC chỉ có 3 loại thẻ: CCS là tụi mình, MBT (Mẹ Bề Trên) tức là vợ tụi mình, SBC (Sao Biển con/cháu) là con/cháu tụi mình. Mày đăng ký cho mấy cổ loại thẻ nào?" Hùng râu bày: "Thì ghép vô mấy đứa không dẫn vợ theo đó!" Quý con nổi sùng: "Đi, tao dẫn đi qua bên nhà quen ở. Không thèm ở đây!" Thế là đùng đùng qua khách sạn dọn đồ và lôi đám rơ moóc của hắn đi. Khoa nháy bèn theo qua dàn xếp, cũng may, đám rơ moóc của hắn quá biết tính khí của hắn nên không… đi theo! Thế là hắn "một mình một ngựa" bỏ đi qua Xóm Bóng chỗ mấy đứa con đang làm. Mới gặp mặt đã bỏ đi, đúng là "xa thì nhớ, gặp nhau là kình", một trong những SB72 style. Trước mặt khách sạn đã có sẵn 2 quán ăn rộng rãi, sạch sẽ… Chờ gia đình Cảnh, Huy, Túc đi tham quan về là cả bọn kéo nhau qua ăn trưa. Dũng petit phone về đúng lúc này. Ăn cơm xong thì có một sự cố nhỏ: cháu ngoại của Philatô ăn xong trước hấp tấp băng qua đường về khách sạn thì bị một chiếc xe máy chạy nhanh lách không kịp phải thắng gấp đụng phớt qua cu cậu một phát lăn cù. Cô bé chạy chiếc xe máy té hơi nặng, cháu Philatô chỉ bị trầy bắp tay và một phen hoảng vía (chắc nhờ Mẹ phù trì). Gentlemen SB72 xúm lại "chăm sóc" cho cô bé kia khiến mấy cô tiếp tân khách sạn… thắc mắc: phe mình hổng lo lại đi lo cho phe địch! Cô bé kia cũng gentle không kém, đứng dậy được rồi cứ lo hỏi thăm xem chú nhóc hồi nãy có sao không? No star where. Lại cũng SB72 style!
2 giờ chiều, tập trung xuống ĐCV. Hoá ra, lớp 72 là một trong số những người đến sớm nhất. Cổng Hội Ngộ không giống cái đã thấy trên mailgroup và cũng hơi thất vọng vì cái barriere nặng nề ở trên như bác Khanh 67 nhận định. Tuy nhiên, sân khấu thì đẹp hơn và có chiều sâu hơn. Dù sao thì vẫn đáng trân trọng vì là công sức của anh em và của cả các cháu SBC! Trước sân thấy đã dàn sẵn bên trái là đội kèn tây của anh Hải écorche 68 từ Hà Dừa xuống, bên phải là đội trống truyền thống của cha Điện 69 từ Ba Ngòi ra. Lại cà khịa với cha Điện: "Đàng xa cứ tưởng trống dân gian, lại gần hoá ra trống… điện!" Quay sang anh Hải: "Trống bên này đánh qua là… đánh xuôi. Còn kèn anh thổi từ bên ấy lại là… thổi ngược!" Một anh lớn biết tỏng SB72 nên chêm vào: "Tụi mày đúng là malade imaginaire, cố Đề nói vậy mà đúng!" Sau một hồi cố nhận diện anh em bằng cách "nắm ngực áo" lật bảng tên lên coi, cả bọn lừng khừng bước vào phòng truyền thống. Phòng truyền thống hơi có bầu khí… Chủng Viện. Bước qua bức rèm in hình cổng TCV ngày xưa, anh em có cảm giác như bước vào không gian của 33 năm về trước. Ở vị trí trọng tâm bên trái là hình Đức Cố Hồng Y F.X Nguyễn Văn Thuận, hình anh em Chủng sinh các lớp được ghép vào một khung lớn lấy background là mặt tiền TCV Sao Biển (không hiểu sao ĐC Piquet là Đấng Sáng Lập TCV lại không nằm ở vị trí này!). Giữa phòng, ở vị trí đối xứng là một bục nhỏ để cái chuông TCV, trái dừa khô đã tách ra, dĩa cơm cháy và… cả một cái hũ đựng cây gai yết hầu. Bên trong là hai cái bàn học (chắc là mới đóng) nhưng màu sắc và thiết kế thì y như bàn học ở TCV ngày xưa, trong đó có bỏ mấy quyển sách cũ. Phía ngoài gần cửa là một carré bàn ăn ngày xưa (cũng mới làm lại vì không có cái hộc bên dưới, nhưng màu sắc và kích thước cũng tương tự), trên đó có mấy bộ dĩa ăn, bao gồm chén, muỗng, nĩa, ca, một cái ấm đất và xoong cơm cháy. Còn có thêm một bộ cờ tướng cho Diện méo trổ tài "đấu trí" với một đàn anh. Đầu bên phải là mấy cái trụ tam giác trưng bày hình kỷ niệm của Sao Biển "một thời đã qua", có đặt bóng điện vàng bên trong tăng cảm giác ấm cúng. Lại một lần nữa rất cám ơn anh em đã có công trong phòng truyền thống này. Có những điều thật không ngờ là ngay cả cây gai yết hầu tưởng chừng tuyệt chủng từ lâu mà anh em cũng collect được. Tuân ông bầu ra ngồi trước phòng truyền thống thì gặp Cha Điện: "Bữa nay, anh ở đâu?" "Mình ở Ba Ngòi" "Em cũng ở cùng chỗ với anh nè, em ở cư xá Cam Ranh!" Cha Điện trố mắt: "Có đi lễ Ba Ngòi không?" Nhìn vẻ mặt ngơ ngơ của Ông Bầu, Cha Điện "ngộ" ra: "À, không đi lễ thì không biết phải rồi. Mình làm Cha Sở ở đó!" Cáo già làm mối liền: "Đó, chiên lạc nhà Israel đó. Anh làm gì thì làm đi!" Hoan hô Hội Ngộ! Lại gặp anh em 71 hỏi thăm thì được biết cả lớp 71 đều tụ hội dưới mái nhà Khánh Tom, Linh 71 lại là em cột chèo với Khoa nháy, lỡ dẫn theo 2 đứa con gái bèn gửi SB72. OK, gửi thì nhận! Chúng nó đều là SBC cả mà, bèn sắp xếp cho ở chung với vợ chồng Khoa nháy luôn, tình thương mến thương!
Khoảng 4 giờ 30, có lệnh tập trung lên hội trường ở lầu 1 để tập hát. Không biết có phải anh Xinh 68 cảm động quá không mà hát cứ ngang phè. Lại trở về những ngày ấu thơ dưới mái trường Chủng Viện, mối người một bè, mạnh ai nấy hát. Hội trường chật nên một số phải đứng ngoài… tán gẫu! Cũng may là không phải Cha Ban hay Cha Láng tập hát, nếu không thì những tay này có mà ốm đòn! 5 giờ chiều, sau phần chào đón bằng trống ta và kèn tây, BTC mời mọi người vào nhà ăn để lót dạ trước khi bước vào chương trình khai mạc: Một chén súp, mấy miếng há cảo và nước tinh khiết. Không có bia nên không khí SB72 kém sôi động! 7 giờ tối… Tiết mục khai mạc thật hoành tráng với dàn trống… điện (ý quên, của Cha Điện). Phần chào đón của Cha Cần và huấn từ của ĐC Phó đều ngắn gọn, súc tích. Âm thanh, ánh sáng và khói rất Pro, cộng thêm phần video clip chiếu lên 2 màn hình 2 bên sân khấu lồng vào lời dẫn cho các tiết mục thêm phong phú. Các tiết mục dàn dựng công phu và mang tính chuyên nghiệp cao. Tiếc rằng, có một số tiết mục áp đặt vào tinh thần Sao Biển là hơi khiên cưỡng và lại quá dài. Đi rảo một vòng, thấy đa số anh em tập trung nói chuyện riêng nhiều hơn, mặc dù cuối mỗi tiết mục cũng đều nhớ… vỗ tay! Phần phỏng vấn từng lớp lại quá ít và không phù hợp. Lẽ ra, để mỗi lớp tự giới thiệu thì hay hơn và thời gian không bị khống chế bới chương trình văn nghệ quá dài, và vừa ăn vừa giao lưu thì đầm ấm biết mấy! Vì truyền thống của CS Sao Biển ngày xưa là khi (các Cha) hỏi thì không nói (khai) mà khi nói (trong phòng étude hay phòng ngủ) thì không ai hỏi. Được báo trước là mỗi lớp chỉ được 1-2 phút nên SB72 cử Cường và Dương lên đại diện để mọi người sous-entendu. Ấy thế mà chị MC còn hỏi: Lớp 72 được mấy Linh Mục? (Đã Cường Dương thì làm gì có Linh Mục!?!) Đến phần chia sẻ của lớp 59 và 60, qua lời anh Nguyễn Hữu Hoàng, thì mới hay rằng SB đặc biệt không chỉ có Cựu Chủng Sinh mà còn có Cựu Phó Tế và Cựu Linh Mục! Hai MC dẫn chương trình không lôi cuốn (có lẽ vì ít nhớ tiếng Việt) và hay dẫm chân nhau (có lẽ thiếu sự chuẩn bị). 9 giờ 30, đã hơi mòn mỏi vì đói và mệt thì được Cha Trưởng BTC thông báo bắt đầu tiệc đứng để vừa ăn vừa coi… Văn Nghệ tiếp! Tưởng tiệc đứng thế nào, hoá ra buffet cũng không phải mà BBQ cũng không! Có mực sống và thịt bò ướp sẵn xiên que để anh em tự nướng. Nhà bếp đem lò nướng ra hơi trễ nên có một số anh em tưởng cái que kia đã nướng sẵn rồi bèn đớp một phát mới hay… còn sống! Và vì phải dọn lò nướng trên một số bàn nên một số anh em cứ ngồi ngay tại chỗ, những anh em khác không có bàn lại ngại xen vào nên cầm đại một chai San Miguel đi qua đi lại cho… tao nhã! Có vẻ như thiếu nước ngọt vì phụ nữ và trẻ em khá đông. Cũng đỡ là đám SBC 72 khá lanh nên chúng tự tổ chức được khẩu phần, còn đem về cho các bậc cha chú nữa chứ. Thật không hổ danh SB72, "hổ phụ sinh hổ tử" mà lị! Lúc này lại gặp Nguyễn Đức Tuấn 71 anh của Tú 72, anh chàng ra muộn nên lạc lớp. Té ra lớp 71 đã trốn coi văn nghệ để đi ra Bãi Dương nhậu, khỏi chối nhé! May là Cáo Già chơi thân với Hùng (cô Hiền) 71 nên có số cell, gọi một phát cho Thọ Lác vô chở Đức Tuấn. Chương trình văn nghệ tiếp theo có vẻ không được hưởng ứng lắm nên dời bớt sang đêm sau.
Lên xe về lại khách sạn khi mới hơi lưng lửng nên Sinh giòi kéo vô quán phở làm tiếp một chầu cho con cháu vững bụng đi ngủ. Anh em ăn gần xong thì thấy Phari Dương về, cầm trái ổi gặm. Anh em biểu ăn phở thì nói ăn không nổi, BTC vất vả thế đấy! Lo cho vợ con đi ngủ xong, đám đực rựa kéo nhau đi uống cà-phê khuya. Joe Cường cẩn thận coi bảng giá trước khi kéo ghế vì đang ở phố Tây! Tháp tùng còn có 3 cái rơmoóc của Quý con mặc dù không có Quý con, bấy giờ mới nhận ra SB72 đặc biệt có SBE (Sao Biển em). Vì thế mới có sự nhầm lẫn trên mấy tấm hình Joe chụp lúc đêm, làm gì có phu nhân Bảo với phu nhân Định ở đó! Buồn tình, Cáo Già gọi điện "khủng bố" Quý con: "Ê, vợ mày đang đau bụng quằn quại đây nè. Tao đã xức dầu ở rún rồi mà không bớt! Mấy bữa mày xức ở đâu chỉ cho tao với". Quý con nổi khùng: "Mày nói chuyện với thằng con trai tao nè!" Cả bọn cười ha hả, lại kể chuyện tiếu lâm và tán gẫu cho đến gần 2 giờ sáng… Cám ơn phố Tây chỗ nhà Dương mở cửa suốt đêm, đã vậy lúc anh em đi tà tà về lại khách sạn còn có mấy chú xe ôm kè theo: "Tươi mát không anh Hai? Thư giãn chút nghe, anh Hai!" Định mập vội lầm rầm đọc kinh Lạy Cha: "Xin cứ để chúng con sa chước cám dỗ…" luôn miệng! Qua một buổi chiều và một buổi sáng, đó là ngày thứ nhất.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét