Sáng hôm sau (31-8), trong khi chị em bận make-up thì đám đực rựa xuống ngồi cà - phê vỉa hè. Gặp mấy anh lớp 64 cũng ở khách sạn gần đó ra uống cà – phê, chuyện trò giao lưu rôm rả. Hình như lớp 72 có duyên nên anh nào cũng mến. Ăn sáng xong xuống đến ĐCV là 7:30, tưởng trễ nào dè cũng chỉ mới lơ thơ mấy mống. Khoảng 9 giờ mới lục tục kéo lên hội trường ở lầu 1 để hội thảo. Chủ đề đưa ra rộng quá mà thời lượng chỉ có 1 tiếng, anh Hai Minh phát biểu đầu tiên nghe được, nhỏ nhẹ hơn khi anh đứng tòa giảng hoặc nhậu với anh em, vài anh phát biểu vu vơ nên SB 72 không dám mất thì giờ của anh em. Hội trường hơi chật: Một nửa đứng ngoài, một nửa SB 72 ngồi trong cũng no idea!
10 giờ là khởi sự Thánh Lễ, Sơn bìm bịp 72 được cử cầm đèn chầu đi trước đoàn rước trông oai phong lẫm liệt lắm. Hắn cứ nhìn thẳng vào camera của Cáo Già mà khoe nụ cười bò đực của hắn một cách thoải mái, nụ cười này được Thắng bạch phiến diễn tả lại ngày hôm sau trên Sông Lô rất hoàn hảo! Tự hào vì thấy khá đông anh em đã từng dành banh, dành gàu với mình giờ cũng khệnh khạng chắp tay đi trong đoàn rước ngang hàng với các cha giáo, các thầy giáo. Đặc biệt, chỉ với 17 năm tồn tại, TCV Sao Biển cũng kịp có một ĐC đi sau về trước, giờ là Phó Chủ tịch HĐGM VN: Đức Cha Linh. Thánh lễ thật trang trọng và ĐC Linh giảng lễ cũng thật hay. Cuổi lễ có màn vũ do Sr. Diệu Khuyên dòng Khiết Tâm đạo diễn. Không biết Sr. có ngụ ý gì không mà cứ thấy mấy em áo đầm voan lượn lờ chung quanh mấy chú tiểu mặc đồ trắng tay khư khư cầm mấy ngôi sao. SB 72 ngồi dưới này cứ hồi hộp: Hồi xưa, không có mấy cái váy này mà tụi mình còn xách va-li về ào ào, nay thì… để coi thử! Cũng may, cuối cùng không thấy chú nào xách va-li cũng không có chú nào đánh rớt ngôi sao. Trên sân khấu lúc nào kết thúc cũng có hậu hơn trên sân trường… TCV!
11 giờ 30, bữa trưa thật sự hoành tráng, không cầu kỳ lắm nhưng ngon và ăn no, bia cũng đủ để uống say nhưng không ai muốn say để còn giung giăng giung giẻ với anh em. Không quên mở đầu những bữa ăn thịnh soạn bằng bài hát truyền thống Sao Biển ngày xưa: "Hồng Ân Thiên Chúa bao la". Sau đó thì nhạc "Hòn Vọng Phu" râm ran khắp phòng: "Cha ơi Cha mời Cha đến nhậu bàn này. Rượu bàn này ngon lắm Cha ơi… Năm mươi năm thì ta mới nhậu một lần. Nhậu một lần ta uống cho say…" ĐC Linh, Cha Cần chừng như quên mình đã từng là giáo viên ở TCV, chỉ nhớ rằng mình cũng là CCS như tụi nó nên cũng đi cụng khắp các bàn. Ăn trưa xong, cả bọn "bắt cóc" được Cha Tạc bèn "lôi" ra phòng dành riêng cho SB 72 để thẩm vấn. Chỉ khác một điều là "đương sự" được ngồi trên cái ghế duy nhất trong phòng, còn các inspectors thì vây quanh kẻ đứng, người quỳ, thằng chồm hổm… Lại khề khà lôi ra sân chụp hình, vớ được Đấng nào chụp Đấng đó, có Đấng thoái thác: "Hồi nãy chụp rồi!" SB 72 giở giọng giang hồ: "Chụp rồi chụp nữa!" Thật tội cho các Đấng, đủ loại máy ảnh được đem ra tận dụng hết công suất, từ loại pro thời Bảo Đại mới thoái vị cho đến loại Digital 1 chấm 8 mới collect từ chợ trời Huỳnh Thúc Kháng, chúng nó hành các Đấng đứng cho chúng nó chụp hết máy này đến máy kia! Các Đấng đành bó tay với cái điệp khúc "hòn vọng phu": Năm mươi năm thì ta mới chụp một lần. Chụp một lần thì ta chụp cho nhiêu (nhiều)…"
2 giờ, xe buýt Phương Trang ghé đến cổng ĐCV để đón anh em đi tham quan trường xưa. SB 72 nhanh chân chiếm luôn một xe cho tiện, bác tài vui vẻ bật micro giao cho Thắng bạch phiến "quậy"! Chủ đề chính là phỏng vấn Giuđa có bí quyết gì mà còn giữ được "trinh tiết" cho đến giờ này. Tất nhiên, trước mặt các MBT và 2 ứng viên sáng giá như em vợ Quý con thì Giuđa "giả nai" cũng phải thôi! Xe thả khách xuống ngay bờ biển Bãi Dương, gặp hôm thủy triều xuống nên càng lộ rõ "kỷ niệm xưa" là bờ cừ chắn sóng, giờ nằm lẫn lộn chung với những gộp san hô. SBC khoái chí lội ra tận ngoài xa nhìn vào, CSB đứng trong nhìn ra nhớ những ngày xưa lội ra bắt ốc mặt trăng bỏ trong lon sữa bò nấu lên để "cải thiện". Các MBT đứng há hốc mồm nhìn những: Chàng trai tuổi năm mươi Vui như tuổi lên mười Yêu như thuở mười bảy Và, chợt buồn như đã… tám mươi! Lục tục kéo nhau băng qua đường để tham quan "Trường Văn Hóa Nghệ Thuật". Xôn xao, láo nháo… anh nào cũng muốn làm Hướng Dẫn Viên! Chỗ này thư viện, chỗ kia phòng étude, chỗ nọ phòng ngủ. Chợt thấy xúc động khi nhận ra cánh cửa sắt giữa cầu thang lên lầu vẫn còn nguyên, chỉ khác màu sơn. Phòng để chiếu dưới chân cầu thang cũng vậy! Các cánh cửa đi lẫn cửa sổ chỉ còn một lớp cửa kính (ngày xưa có thêm lớp cửa gỗ bên ngoài nữa). Ta về giũ bụi thời gian Tìm trong hiện hữu chút tàn tro xưa Phong rêu phủ kín ngây thơ Lần theo lối cũ như vừa hôm qua Vói tay níu bóng hoàng hoa Biển xanh vẫn đó mà ta nghìn trùng Ngụp trong ký ức chập chùng Nghe trong câm nín bão bùng nhân gian! Cáo Già nhờ bác Nguyễn Cường 70 phòng vấn anh chị Tống Viết Minh và anh Nhị Bói một đoạn cho video clip thêm phong phú. Anh Nhị Bói thì cảm động quá nói câu nọ xọ câu kia, rồi lại đi phỏng vấn ngược lại anh Minh. Anh Minh cũng cảm động quá nên ra khơi không biết đường vô. Cắt! Chuyển cảnh…
Cống chính đã đổi hướng trổ ra biển nên anh em đi sang Dòng Kín phải đi vòng. Dòng Kín không còn vẻ thâm nghiêm như ngày xưa, không biết có phải vì hôm nay có gia đình đồn đột viếng hay không. Từ ngoài đã nghe như có cả ngàn tổ ong vò vẻ bên trong, bước vào thấy ngay dưới tán cây sa kê một đám bồ chao SBC đang ăn bánh mật và uống nước mía do mấy sơ đãi. Thấy Cáo Già vác máy quay tội nghiệp, một MBT đưa cho bịch nước mía và một miếng bánh mật ong thơm phức. Bệnh nghề nghiệp nổi lên, Cáo Già giơ bịch nước mía lên cao quảng cáo bằng giọng lơ lớ của anh em miền núi: "Mái dô, mái dô. Các sơ "đái" cho mấy chú SB uống thoái mái luôn!" Một bàn tay gân guốc đưa lên bịt miệng Cáo Già: "Dòng Kín nghen, mậy!" Có lẽ nhờ tài giao thiệp của Cha Cần mà các Sơ tiếp chuyện với các cựu chú tiểu có phần nồng nhiệt mặc dù vẫn ngăn cách bằng hàng song sắt. Nhớ khi xưa khi đuổi ăn trộm qua đây bị mấy sơ thấy được la lên: "Ma quỷ! Ma quỷ!" Nay thì: "Xin hát tặng mấy chú một bài: Gặp gỡ Đức Kitô" Té ra ngày xưa tụi mình giống ma quỷ, còn bây giờ giống… (thôi, hổng dám phạm sự Thánh). Hùng râu dẫn đi khoe mấy bức phù điêu do chính nó làm trong nhà nguyện của các sơ. Chạnh lòng định hỏi sau đó có sơ nào "xách va li về nhà" không, nhưng sực nhớ bàn tay bịt miệng hồi nãy nên thôi! SB 72 cũng thuộc loại có tiếng nhưng không phải nổi tiếng mà là… tai tiếng! Rồi cũng đến lúc chia tay, các sơ mời các chú cùng hát kinh Magnificat. Trang nghiêm và thân mật! Cha Cần bịn rịn với… mấy cái bánh mật còn lại nên ấp úng hỏi mấy sơ có được phép mang về không? Đây không phải là Yes-No question mà chỉ có Yes question, nên các MBT có dịp "tay xách nách mang". Lội bộ ngược lên Nhà Thờ Thanh Hải cách đó khoảng 300 mét để… "xả nước cứu thân"! Được cha Mai Tính đãi kẹo, bỏ túi cũng gọn gàng. Lại lên xe Phương Trang qua Nhà Thờ Núi. Loanh quanh một lát rồi tập trung lại đọc kinh trước mộ phần ĐC Nho, một đấng Bề Trên rất yêu quý Sao Biển. Tiếc là không có ai dẫn đầu đi viếng mộ ĐC Piquet, chỉ có một vài cá nhân biết nơi biết chỗ mới đi!
4giờ30 chiều… xe chở về trả khách tại Khách Sạn. Tắm rửa một phát cho thơm tho đặng còn xuống ĐCV dự đêm Văn Nghệ thứ hai. Đêm nay khác đêm đầu là mới diễn mấy màn đã thấy dọn ăn, hoan nghênh BTC mau chóng rút kinh nghiệm. Cũng không có chuyện "nửa sống nửa chín" như hôm qua mà là "chín tất tần tật". Chương trình Văn Nghệ chấm dứt hơi ngang xương vì thấy ít được chiếu cố, thay vào đó là các lớp đăng ký "tự biên tự diễn". Thấy cũng đã khuya nên SB 72 chỉ lên tham gia hoạt náo khoảng 5-7 phút cho vui nhà vui cửa. Lại về khách sạn uống cà phê khuya, về đến nơi thấy Việt cận đã lù lù đợi sẵn, đêm nay thành phần uống Heineken nhắm với chuyện tiếu lâm nhiều hơn! Qua một buổi chiều và một buổi sáng, đó là ngày thứ hai.
10 giờ là khởi sự Thánh Lễ, Sơn bìm bịp 72 được cử cầm đèn chầu đi trước đoàn rước trông oai phong lẫm liệt lắm. Hắn cứ nhìn thẳng vào camera của Cáo Già mà khoe nụ cười bò đực của hắn một cách thoải mái, nụ cười này được Thắng bạch phiến diễn tả lại ngày hôm sau trên Sông Lô rất hoàn hảo! Tự hào vì thấy khá đông anh em đã từng dành banh, dành gàu với mình giờ cũng khệnh khạng chắp tay đi trong đoàn rước ngang hàng với các cha giáo, các thầy giáo. Đặc biệt, chỉ với 17 năm tồn tại, TCV Sao Biển cũng kịp có một ĐC đi sau về trước, giờ là Phó Chủ tịch HĐGM VN: Đức Cha Linh. Thánh lễ thật trang trọng và ĐC Linh giảng lễ cũng thật hay. Cuổi lễ có màn vũ do Sr. Diệu Khuyên dòng Khiết Tâm đạo diễn. Không biết Sr. có ngụ ý gì không mà cứ thấy mấy em áo đầm voan lượn lờ chung quanh mấy chú tiểu mặc đồ trắng tay khư khư cầm mấy ngôi sao. SB 72 ngồi dưới này cứ hồi hộp: Hồi xưa, không có mấy cái váy này mà tụi mình còn xách va-li về ào ào, nay thì… để coi thử! Cũng may, cuối cùng không thấy chú nào xách va-li cũng không có chú nào đánh rớt ngôi sao. Trên sân khấu lúc nào kết thúc cũng có hậu hơn trên sân trường… TCV!
11 giờ 30, bữa trưa thật sự hoành tráng, không cầu kỳ lắm nhưng ngon và ăn no, bia cũng đủ để uống say nhưng không ai muốn say để còn giung giăng giung giẻ với anh em. Không quên mở đầu những bữa ăn thịnh soạn bằng bài hát truyền thống Sao Biển ngày xưa: "Hồng Ân Thiên Chúa bao la". Sau đó thì nhạc "Hòn Vọng Phu" râm ran khắp phòng: "Cha ơi Cha mời Cha đến nhậu bàn này. Rượu bàn này ngon lắm Cha ơi… Năm mươi năm thì ta mới nhậu một lần. Nhậu một lần ta uống cho say…" ĐC Linh, Cha Cần chừng như quên mình đã từng là giáo viên ở TCV, chỉ nhớ rằng mình cũng là CCS như tụi nó nên cũng đi cụng khắp các bàn. Ăn trưa xong, cả bọn "bắt cóc" được Cha Tạc bèn "lôi" ra phòng dành riêng cho SB 72 để thẩm vấn. Chỉ khác một điều là "đương sự" được ngồi trên cái ghế duy nhất trong phòng, còn các inspectors thì vây quanh kẻ đứng, người quỳ, thằng chồm hổm… Lại khề khà lôi ra sân chụp hình, vớ được Đấng nào chụp Đấng đó, có Đấng thoái thác: "Hồi nãy chụp rồi!" SB 72 giở giọng giang hồ: "Chụp rồi chụp nữa!" Thật tội cho các Đấng, đủ loại máy ảnh được đem ra tận dụng hết công suất, từ loại pro thời Bảo Đại mới thoái vị cho đến loại Digital 1 chấm 8 mới collect từ chợ trời Huỳnh Thúc Kháng, chúng nó hành các Đấng đứng cho chúng nó chụp hết máy này đến máy kia! Các Đấng đành bó tay với cái điệp khúc "hòn vọng phu": Năm mươi năm thì ta mới chụp một lần. Chụp một lần thì ta chụp cho nhiêu (nhiều)…"
2 giờ, xe buýt Phương Trang ghé đến cổng ĐCV để đón anh em đi tham quan trường xưa. SB 72 nhanh chân chiếm luôn một xe cho tiện, bác tài vui vẻ bật micro giao cho Thắng bạch phiến "quậy"! Chủ đề chính là phỏng vấn Giuđa có bí quyết gì mà còn giữ được "trinh tiết" cho đến giờ này. Tất nhiên, trước mặt các MBT và 2 ứng viên sáng giá như em vợ Quý con thì Giuđa "giả nai" cũng phải thôi! Xe thả khách xuống ngay bờ biển Bãi Dương, gặp hôm thủy triều xuống nên càng lộ rõ "kỷ niệm xưa" là bờ cừ chắn sóng, giờ nằm lẫn lộn chung với những gộp san hô. SBC khoái chí lội ra tận ngoài xa nhìn vào, CSB đứng trong nhìn ra nhớ những ngày xưa lội ra bắt ốc mặt trăng bỏ trong lon sữa bò nấu lên để "cải thiện". Các MBT đứng há hốc mồm nhìn những: Chàng trai tuổi năm mươi Vui như tuổi lên mười Yêu như thuở mười bảy Và, chợt buồn như đã… tám mươi! Lục tục kéo nhau băng qua đường để tham quan "Trường Văn Hóa Nghệ Thuật". Xôn xao, láo nháo… anh nào cũng muốn làm Hướng Dẫn Viên! Chỗ này thư viện, chỗ kia phòng étude, chỗ nọ phòng ngủ. Chợt thấy xúc động khi nhận ra cánh cửa sắt giữa cầu thang lên lầu vẫn còn nguyên, chỉ khác màu sơn. Phòng để chiếu dưới chân cầu thang cũng vậy! Các cánh cửa đi lẫn cửa sổ chỉ còn một lớp cửa kính (ngày xưa có thêm lớp cửa gỗ bên ngoài nữa). Ta về giũ bụi thời gian Tìm trong hiện hữu chút tàn tro xưa Phong rêu phủ kín ngây thơ Lần theo lối cũ như vừa hôm qua Vói tay níu bóng hoàng hoa Biển xanh vẫn đó mà ta nghìn trùng Ngụp trong ký ức chập chùng Nghe trong câm nín bão bùng nhân gian! Cáo Già nhờ bác Nguyễn Cường 70 phòng vấn anh chị Tống Viết Minh và anh Nhị Bói một đoạn cho video clip thêm phong phú. Anh Nhị Bói thì cảm động quá nói câu nọ xọ câu kia, rồi lại đi phỏng vấn ngược lại anh Minh. Anh Minh cũng cảm động quá nên ra khơi không biết đường vô. Cắt! Chuyển cảnh…
Cống chính đã đổi hướng trổ ra biển nên anh em đi sang Dòng Kín phải đi vòng. Dòng Kín không còn vẻ thâm nghiêm như ngày xưa, không biết có phải vì hôm nay có gia đình đồn đột viếng hay không. Từ ngoài đã nghe như có cả ngàn tổ ong vò vẻ bên trong, bước vào thấy ngay dưới tán cây sa kê một đám bồ chao SBC đang ăn bánh mật và uống nước mía do mấy sơ đãi. Thấy Cáo Già vác máy quay tội nghiệp, một MBT đưa cho bịch nước mía và một miếng bánh mật ong thơm phức. Bệnh nghề nghiệp nổi lên, Cáo Già giơ bịch nước mía lên cao quảng cáo bằng giọng lơ lớ của anh em miền núi: "Mái dô, mái dô. Các sơ "đái" cho mấy chú SB uống thoái mái luôn!" Một bàn tay gân guốc đưa lên bịt miệng Cáo Già: "Dòng Kín nghen, mậy!" Có lẽ nhờ tài giao thiệp của Cha Cần mà các Sơ tiếp chuyện với các cựu chú tiểu có phần nồng nhiệt mặc dù vẫn ngăn cách bằng hàng song sắt. Nhớ khi xưa khi đuổi ăn trộm qua đây bị mấy sơ thấy được la lên: "Ma quỷ! Ma quỷ!" Nay thì: "Xin hát tặng mấy chú một bài: Gặp gỡ Đức Kitô" Té ra ngày xưa tụi mình giống ma quỷ, còn bây giờ giống… (thôi, hổng dám phạm sự Thánh). Hùng râu dẫn đi khoe mấy bức phù điêu do chính nó làm trong nhà nguyện của các sơ. Chạnh lòng định hỏi sau đó có sơ nào "xách va li về nhà" không, nhưng sực nhớ bàn tay bịt miệng hồi nãy nên thôi! SB 72 cũng thuộc loại có tiếng nhưng không phải nổi tiếng mà là… tai tiếng! Rồi cũng đến lúc chia tay, các sơ mời các chú cùng hát kinh Magnificat. Trang nghiêm và thân mật! Cha Cần bịn rịn với… mấy cái bánh mật còn lại nên ấp úng hỏi mấy sơ có được phép mang về không? Đây không phải là Yes-No question mà chỉ có Yes question, nên các MBT có dịp "tay xách nách mang". Lội bộ ngược lên Nhà Thờ Thanh Hải cách đó khoảng 300 mét để… "xả nước cứu thân"! Được cha Mai Tính đãi kẹo, bỏ túi cũng gọn gàng. Lại lên xe Phương Trang qua Nhà Thờ Núi. Loanh quanh một lát rồi tập trung lại đọc kinh trước mộ phần ĐC Nho, một đấng Bề Trên rất yêu quý Sao Biển. Tiếc là không có ai dẫn đầu đi viếng mộ ĐC Piquet, chỉ có một vài cá nhân biết nơi biết chỗ mới đi!
4giờ30 chiều… xe chở về trả khách tại Khách Sạn. Tắm rửa một phát cho thơm tho đặng còn xuống ĐCV dự đêm Văn Nghệ thứ hai. Đêm nay khác đêm đầu là mới diễn mấy màn đã thấy dọn ăn, hoan nghênh BTC mau chóng rút kinh nghiệm. Cũng không có chuyện "nửa sống nửa chín" như hôm qua mà là "chín tất tần tật". Chương trình Văn Nghệ chấm dứt hơi ngang xương vì thấy ít được chiếu cố, thay vào đó là các lớp đăng ký "tự biên tự diễn". Thấy cũng đã khuya nên SB 72 chỉ lên tham gia hoạt náo khoảng 5-7 phút cho vui nhà vui cửa. Lại về khách sạn uống cà phê khuya, về đến nơi thấy Việt cận đã lù lù đợi sẵn, đêm nay thành phần uống Heineken nhắm với chuyện tiếu lâm nhiều hơn! Qua một buổi chiều và một buổi sáng, đó là ngày thứ hai.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét