Các bạn thân mến, Vậy là Dũng đã biệt anh em chũng ta và ra đi vào cõi vĩnh hằng được đúng một năm. Xin được dành ngày hôm nay để cầu nguyện và tưởng nhớ bạn:
BẠN TÔI
Bạn đi ngang đời tôi
Như mây trắng giăng ngang trời
Cứ ngỡ màu xanh là vĩnh cữu
Cứ ngỡ màu trắng mãi tinh khôi
Bạn đi ngang đời tôi
Đôi mắt chứa mặt trời
Nụ cười tươi màu nắng
Một thời tưởng chừng xa vắng
Bỗng lung linh bảy sắc cầu vồng
Bạn cùng tôi tán chuyện lông bông
Bằng tấm lòng bao dung vô hạn
Chai Corona dẫu cạn
Tình bạn vẫn đầy
Bạn quan tâm từng tiếng thở dài
Bạn sẻ chia nỗi niềm tiếc nuối
Bạn lắng nghe cả những lời nông nỗi
Bạn chìa vai với gánh nặng lo toan
Từng ngày sang, từng mùa sang
Tôi đinh ninh bạn ở đây mãi mãi
Bạn có mặt chỉ vì tôi tồn tại
Bạn là phần đời ắt có của tôi
Đã một năm…
ngày ấy qua rồi!
Tôi mới biết thế nào là mất mát
Tôi mới biết tôi là người may mắn nhất
Đã một thời có bạn ở bên
Hơn một lần được bạn gọi tên
Cả biệt danh để dành hồi niên thiếu
Kể cho nhau chuyện một thời… chú tiểu!
Cười với nhau cả những chuyện không đâu…
Để hôm nay,
Tôi chạnh thấy nghẹn ngào
Tự trách mình vô tâm quá đỗi
Chẳng hề biết những gì bạn mong mỏi
Chẳng hề lo những việc bạn quan tâm
Cuộc đời bạn có phẳng lặng hay không?
Đường bạn đi có gập ghềnh khúc khuỷu?...
Lời tạ lỗi trên đời này không thiếu
Nhưng muộn màng, liệu có nghĩa gì chăng?
Bạn giờ đây đã vào cõi vĩnh hằng
Tôi ngụp lặn giữa trần gian tạm bợ
Một khoảnh khắc ở bên này nỗi nhớ
Giữ giùm tôi nơi vĩnh cữu Thiên Đường
Chúa nhân từ luôn dành trọn tình thương
Cho những ai có tâm hồn như bạn
Bạn ra đi – dứt ngang trời mây trắng
Cõi thiên thu bỗng rạng rỡ cầu vồng
Cho tôi nhón sợi gió Đông
Gửi về bên bạn nỗi lòng thô sơ…
Lê Hồng Bảo 72
|
Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2012
Tưởng nhớ một năm ngày ra đi của bạn Micae Nguyễn Ngọc Dũng
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét