Cả bầu trời ngập nắng không đủ sưởi
Ngày Anh về lòng đất Mẹ lạnh căm
Cả rừng Thu phong vàng rơi bên suối
Tôi mãi tìm một chiếc lạc xa xăm...
Như Hỏa Châu tỏa rực lên, rồi tắt!
Anh chiếu qua đời chút sáng thiên ngân
Như nốt nhạc lạc điệu, rung phá cách
Mà trầm hùng tuyệt tác đến vô ngần
Đất trời còn đó! Người sao thay đổi?
Chưa sang đông, nghe băng giá quanh hồn
Xưa nghe nói: Thu là mùa chờ đợi
Nay bên đời, người đã vội xa luôn
Với thiên thu, đời người là lữ khách
Có chia ly, để khao khát vĩnh hằng
Có đau thương, lập công trong thử thách
Mới tiến gần về vĩnh cửu Thiên Nhan
Trong Chúa yên nghỉ và bình an nhé!
Cứ trả cho đời, phức tạp nhân gian
Rồi tất cả cũng về lòng đất Mẹ
Chia ly nào cũng đến tận bình an
Chúa sẽ lau khô đi dòng lệ nóng
Của sầu thương, tiếc nuối ngỡ ngàng
Tấm lòng Anh sẽ thiên thu trải rộng
Trong lòng mọi người, chờ hội ngộ vinh quang.
3-11-2011
( Vĩnh biệt Anh Nguyễn Ngọc Dũng SB 72)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét